Lòng bà nghẹn lại khi ai cũng thắc mắc
Cầm xấp thiệp cưới của con đi mời đồng nghiệp. Sống tình cảm. Chuyện này không sai nhưng về tình. Yêu thương con chồng như con ruột nên nhà bà không có chuyện phân biệt giữa các con.Người không biết chuyện đều nghĩ hai đứa con gái cũng là con ruột của bà. Nhưng sao chuyện lần này làm bà không nén được sự tủi hờn lẫn oán trách chồng… QUẾ VÂN. Riêng chuyện in thiệp cưới. Mọi thứ lớn nhỏ đều do bà tất bật chuẩn bị. Rốt cuộc. Trong đám cưới.
Cắt may để dành cho ngày vui của con cũng không có dịp dùng tới. Bạn bè đến dự. Ở tuổi xế chiều.
Không khỏi ái ngại cho tình cảnh trớ trêu của bà… Con về nhà chồng rồi mà lòng bà vẫn trĩu nặng khi vợ cũ của chồng vẫn vấn vít bên ông không rời. Khi chồng cùng vợ cũ xúng xính đồ đẹp sánh duyên bên nhau cùng con trên sân khấu. Bà không biết mình đóng vai trò gì nhưng vì thương con bà bằng lòng.
Cuộc sống gia đình đang xuất hiện những vết nứt. Để lại hai đứa con gái còn thơ. Ông thẩn thờ hơn.
Dù gì ông bà cũng đã có chung hai mặt con. Bà cảm nhận rất rõ. Bà Tầm là người hiền hậu. Thảng hoặc.
Ngỏ ý muốn đem hai con đi theo. Nuôi dạy đến tuổi trưởng thành. Chiếc áo dài bà tẩn mẩn chọn vải. Ông dùng mọi lý lẽ để phản bác quan điểm của con và quyết định in tên vợ cũ lên thiệp. Cách đây vài năm. Nhưng vì hai đứa không chịu nên vẫn ở với bà. Mỗi lần say. Bà lấy ông khi người vợ cũ của ông theo ý trung nhân. Bạn bè. Bà lặng lẽ ngồi nhìn từ phía dưới. Bà có chút gợn buồn trong lòng… Chuyện xảy ra lần này bắt đầu những ngày chuẩn bị cho đám cưới cô con gái đầu.
Riêng con gái lại muốn ghi tên bà Tầm. Bà cũng mong lắm cuộc sống bình yên. Dù bà hiểu. Từ ngày vợ cũ xuất hiện. Hay ho gì vợ chồng tan đàn sẻ nghé. Mẹ ruột chúng cũng gọi điện hỏi han này nọ. Bà để ông và con tự lo vì bà không muốn can hệ khi cha con trái ý nhau.
Lại gọi hai đứa con gái để kể về mẹ chúng. Vợ cũ của ông tìm về. Riêng ông. Đứa nào bà cũng chăm lo chu đáo. Về lý. Sao mà đắng cay. Ông cứ khăng khăng sẽ đề tên mẹ ruột vào thiệp. Ông bà sinh thêm hai cậu con trai và chung sống hạnh phúc.
Bà cũng chẳng phiền trách chuyện này bởi tình máu mủ làm sao dứt bỏ được.